Madalitso Mulando mới 15 tuổi, người Zambia (miền Nam châu Phi). Em luôn mơ ước học hết lớp 10 rồi thi vào trường y và trở thành bác sĩ. Tuy nhiên, để làm được điều đó, em phải tốn khoảng 150 USD, mức học phí bình thường của một trường trung học công lập ở Lusaka nơi em sống.
Gia đình của Mulando rất nghèo. Em phải sống cùng em gái và 2 cháu gái trong một căn phòng, nơi em cất giữ chồng sách được đánh dấu trang chằng chịt. Tuy nhiên, Mulando phải bỏ lỡ 1 học kỳ vì cha mẹ em dù rất cố gắng vật lộn xoay sở, nhưng vẫn không kiếm đủ tiền đóng học phí.
Mulando đang học ở trường trung học Chinika ở Lusaka
Mặc dù cha mẹ Mulando khá quan tâm đến việc học của các con nhưng không đủ khả năng tài chính. “Em ngồi một mình trong phòng ngủ và bắt đầu khóc vì bố mẹ không có tiền. Em sẽ không bao giờ lại được đến trường nữa!”, Mulando kể.
Hầu hết gia đình người Zambia sống dưới mức nghèo khổ. Trẻ em trong độ tuổi đến trường, đặc biệt là trẻ em gái không học tới lớp 10 vì gia đình không đủ tiền. Với các em này, đây chính là dấu chấm hết cho chuỗi ngày được cắp sách tới trường. Người ta có thể coi đây là thực tế không thể thay đổi của nghèo đói.
Tuy nhiên, bà Kathleen McGin, giáo sư về ngành Kỹ năng đàm phán tại Đại học Harvard cho biết, một số chương trình đã cố gắng cung cấp các khoản tài trợ bằng tiền mặt cũng như ưu đãi khác cho nữ sinh Zambia. Thế nhưng, tiền từ thiện rồi cũng sẽ phải hết. Vì vậy, bà McGinn và đồng nghiệp Nava Ashraf, Corinne Low, luôn tự hỏi nữ sinh Zambia có thể được đi học chăng nếu chúng được đào tạo về kỹ năng đàm phán? Liệu một phiên bản của chương trình đào tạo dành cho hệ đại học, thạc sĩ MBA, thậm chí cho cả các giám đốc điều hành, có thể áp dụng được trong một khu ổ chuột ở miền Nam châu Phi?
Với sự giúp đỡ của Bộ Giáo dục Zambia, New Haven – tổ chức được xây dựng với mục đích đổi mới công cuộc xóa đói giảm nghèo trên thế giới, thực hiện một nghiên cứu phi lợi nhuận hy vọng tìm ra giải pháp cho vấn đề này. Họ viết riêng một chương trình giảng dạy cho học sinh trung học ở Zambia về nghệ thuật đàm phán và thương lượng cho những vấn đề trong cuộc sống. Đó là một phần của cuộc nghiên cứu dài hạn giúp nhiều nữ sinh được đi học và tránh khỏi việc mang thai ngoài ý muốn.
Các cô gái học được cách đặt những câu hỏi mở để biết được cha mẹ họ thực sự muốn gì và làm thế nào để nói chuyện một cách hiệu quả hơn với họ. Sau khóa học kéo dài 1 tuần, Mulando thuyết phục được gia đình trang trải học phí cho mình bằng cách làm họ tin rằng việc học tập của em rất đáng để đầu tư chi phí. Ngoài ra, cô cũng “tự gây quỹ” bằng cách gọi điện cho những người họ hàng khác trong đại gia đình. Em nhận được 55 USD từ em họ, 70 USD từ chị gái và bằng cách nào đó, cha mẹ em cũng xoay sở được 25 USD, nhưng em vẫn thiếu tiền mua sách giáo khoa.
Sau đó, em quyết định gọi điện cho chú của mình – ông Mbewe là tổng biên tập của một tờ báo lớn ở Zambia, mặc dù mẹ em phản đối vì cảm thấy hành động này nhục nhã chẳng khác gì ăn xin. Trước đó, ông đã nhiều lần hỗ trợ tài chính cho gia đình Mulando. Tuy nhiên, sự giúp đỡ ấy không còn nữa khi xảy ra xích mích giữa những người lớn trong gia đình. Mbewe cho rằng, mình bị bòn rút tiền bạc từ cha mẹ Mulando.
Với các kỹ năng thương lượng được truyền thụ, Mulando bày tỏ nguyện vọng rằng, rất muốn hoàn tất việc học mà không khiến cho Mbewe cảm thấy đang bị vòi tiền với bất kỳ mục đích không chính đáng nào. Cuối cùng, chú của Mulando bỏ ra 25 USD – chi phí mua tất cả số sách cần cho năm học để cô bé có thể ghi danh vào lớp 10 như mong muốn.
Ngoài giờ học, Mulando phụ giúp việc gia đình
Đây mới là sự khởi đầu nhỏ của một chuỗi dài các cuộc đàm phán thương lượng trong tương lai của Mulando. Em đang cố gắng đề ra một kế hoạch để có thể chi trả học phí cho năm học lớp 11 tiếp theo, chưa kể đến việc đi học ở trường y. Tuy nhiên em vẫn tin rằng, một ngày kia mình sẽ trở thành bác sĩ.
Đối với nước nghèo như Zambia thì mỗi lựa chọn nhỏ cũng là cả vấn đề. Theo nghiên cứu của Ngân hàng Thế giới, nữ sinh ở các nước đang và kém phát triển được hoàn thành bậc trung học sẽ có nhiều cơ hội tốt, kiếm được nhiều tiền hơn, cũng như con cái và thế hệ sau của họ sẽ đi được xa hơn. Lựa chọn của những cô gái trẻ, nhóm người vốn không được đề cao trong những xã hội kém phát triển, thực tế lại đang chứng minh rằng, họ có thể tạo nên một tác động kinh tế xã hội cực kỳ to lớn giữa các thế hệ ở những đất nước giống như Zambia.
Theo VnExpress
Nguồn bài viết : Loto miền Bắc